Bức thư từ người con khi có mẹ đi làm xuất khẩu lao động từ lúc mình con nhỏ, tuy nhiên nhờ khoảng cách địa lý giữa Việt Nam và Thái Lan nên người mẹ vẫn có thể về quê ăn tết với con và gia đình.
Chia sẻ một bài viết của em Lương, sinh viên Đại Học Vinh,
"Số lần con nhận được thư của mẹ cũng khá
  nhiều rồi thì phải,nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên con viết thư gửi 
lại cho mẹ, ngươì mẹ yêu dấu của con. 10  năm xa mẹ là 10 bức thư con nhận
 được lúc tiễn mẹ đi, thư mẹ viết có vui, có buồn,có niềm tin, có hy vọng 
của mẹ dành cho con. Có ai 10 năm liên tiếp đều phải nhìn cái cảnh 3h 
sáng mẹ lụi cụi xách cái balo đi cho kịp gìơ xe chạy, thời gian như bị 
cắt giảm đi, rồi mẹ  chỉ có thế nói vọng lại là hi vọng con ở nhà mạnh 
khỏe, học tập cho tốt, mẹ đi làm kiếm ít tiền rồi tết mẹ lại về với con.
     Con vẫn nhớ cái hồi con còn học lớp 6, cái tuổi con nít không ra con
 nít, người lớn cũng không phải, đó là lần đầu tiên trong đời con phải xa
 mẹ, "xa" không chỉ là về khoảng cách địa lý mà nó còn là khoảng cách 
của tình yêu thương, san sẽ. Lúc đó con chỉ biết mơ hồ  nơi mẹ đến làm 
vịêc qua lời kể của cha, con chỉ định nghĩa đó là một cái nơi xa xôi như
 trong môn Điạ lý mà cô hay bảo, rồi cái cảnh gia đình ngồi ăn cơm với 
nhau để cha nói cho chúng con biết  là sáng mai mẹ đi làm, rồi không 
hiểu sao cha khóc, con khóc, rồi cả nhà cũng khóc, nhưng mẹ nói mẹ đi làm 
kiếm ít tiền về trả   cho hết nợ, rồi sau này có ít vốn về làm nhà mới 
cho chúng con con nữa, con chỉ biết khóc om lên mẹ ạ. Rồi lúc mẹ đi con 
cũng chỉ biết đáp lại mẹ đi mạnh khỏe nhé, mệt thì mẹ nghỉ rồi mẹ về với 
 con. Con muốn nói nhiều hơn nhưng cảm giác thật tệ có cái gì nó mắc kẹt
 lại làm cho con líu lưỡi và rồi vẫy tay chào mẹ đi, tự nhủ con sẽ không 
khóc nữa để cho  mẹ yên lòng, chạy một mạch vào  phòng con nhìn thấy bức 
thư mẹ viết từ lúc nào rồi mẹ để  ngay ngắn trên bàn học của con, con vội
 vàng mở thư ra đọc "ngày...tháng...năm....con yêu của mẹ" chỉ thế 
thôi, con đã khóc nức lên rồi mẹ ạ. Sáng  hôm sau con đi học về tất cả 
vẫn nguyên, sao không thấy bóng dáng mẹ cười khi thấy con đi học về 
nữa, một khoảng lặng hịên lên, nhưng con sẽ luôn cười tươi như mỗi ngày, vì
 con biết mẹ luôn muốn con vui, con hạnh phúc, mẹ sẽ khỏe mạnh hơn khi 
thấy chúng con cười.... Rồi tương lai không xa nữa con sẽ có công vịêc 
ổn đinh, tương lai ổn định, con và anh chị sẽ làm cho mẹ cảm thấy hạnh 
phúc nhất trên thế gian. 
 Con gái yêu của mẹ!!!"
Tình cảm gia đình không gì có thể chia rẽ được. Hy vọng chúc em thành công trên công thành trên con đường đã chọn, mong cho người Mẹ được sớm không phải đi làm ăn xa.
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét